Dã quỳ vẫn nở

1. Dã quỳ vẫn nở
Lang thang trên đồi quỳ
Nghe thu về trong gió
Chốn xưa như bỡ ngỡ
Rối nhịp bàn chân ai
Dã quỳ vàng phôi phai
Hẹn cùng ta có nhớ
Bao năm đời lở dở
Bao năm đời đa đoan
Ta bây chừ cô đơn
Lối xưa quỳ vẫn nở
Con đường vàng rực rỡ
Gió đưa mùa hương về
Xua ngày dài lê thê
Lung linh đồi dã quỳ
Bâng khuâng chiều thương nhớ
Yêu người từ muôn thuở
Người đi rồi ... có hay ?
Dã quỳ nở cho ai ?
Lung linh đồi dã quỳ .
Bâng khuâng chiều thương nhớ
Yêu người từ muôn thuở
Người đi rồi có hay ?
Dã quỳ nở cho ai ?...

2. Dã quỳ nở cho em
Như nỗi buồn lang thang vào bóng tối
Em thổi thảo nguyên về những phía quỳ vàng
Mây thổn thức bên mặt trời phố núi
Cơn mưa mùa dằng dặc cao nguyên
Và 1 dòng sông ám ảnh nỗi vô hình
Miền xa khuất trôi nhanh về xa lạ
Và em vẫn 1 mình như lá
Thuở địa đàng thanh thản trái cấm rơi
Gió dã quỳ hoang dại tuổi thơ tôi
Thổi thăm thẳm xa xưa miền cổ tích ...

Trích Truyện "Mùa Hoa Dã Quỳ" của Giao Giao

No comments:

Post a Comment