Bên Giậu Cúc Tần

ngày xuân, bên giậu cúc tần
chiều mưa, em đứng tần ngần đợi tôi
thế rồi, năm tháng cứ trôi
giậu hoa ngày ấy khoảng trời thu sang...
ngày tôi tạm biệt xóm làng
em tròn mười tám nhẹ nhàng bước chân
chia tay bên giậu cúc tần
em rằng : năng đến đỡ đần mẹ tôi

bây giờ cách trở xa xôi
giậu hoa ngày ấy ai người đợi ai
bây giờ trúc đã quên mai
mẹ tôi gìa yếu nào ai đỡ đần...

và...cho đến một mùa xuân
có người thiếu phụ dừng chân cổng nhà
em giờ là của người ta
của riêng tôi : một chậu hoa cúc tần
của riêng tôi : phút tần ngần

Nguyễn Ðại Nghĩa

No comments:

Post a Comment